| 04/03/2019 03:36 PM
Devotion, game kinh dị tâm lý đến từ Red Candle Game, một nhà phát triển của Đài Loan – nổi tiếng với tựa game Detention, đã gợi lên những gì quen thuộc trong P.T. để vẽ nên một bức chân dung đầy sáng tạo, kích thích tư duy và cũng rất ám ảnh về cuộc sống của một gia đình trong nỗi sợ bị giam hãm ở một căn hộ nhỏ ở Đài Loan vào những năm 80 của thế kỉ trước.
Lấy bối cảnh của những năm 1980, Devotion tập trung vào một gia đình ba người gồm: Du Feng Yu (Đỗ Phong Vũ) – một nhà biên kịch đang xuống dốc, Li Fang (Lệ Phương) – một ca sĩ và ngôi sao điện ảnh đã giải nghệ và đứa con gái nhỏ ốm yếu là Mei Shin (Mỹ Tâm) – cô bé với niềm khao khát được trở thành một ngôi sao như mẹ. Câu chuyện chủ yếu diễn ra tại một căn hộ khiên tốn với người dẫn chuyện sẽ đưa bạn đi qua những sự kiện và những xáo trộn trong không gian thân mật này.
Có thể nói, căn nhà mang đến cho người chơi một sự chú ý và ấn tượng bởi nhà sản xuất đã tái tạo rất chân thực từng ngóc ngách của một ngôi nhà trong câu chuyện thật. Có những tờ báo cũ được tận dùng làm khăn trải bài, bút chì và những kịch bản vứt bừa bộn, bức tường với những tranh vẽ của Mỹ Tâm và một tờ lịch treo trên một chiếc TIVI CRT ghi lại những ngày tháng của gia đình. Mỗi chi tiết dù có ý nghĩa hay quan trọng như thế nào, sẽ tác động mạnh mẽ làm bối rối cái cảm giác quen thuộc vốn có của người chơi. Mỗi khi bạn ngoảnh đi, cả căn nhà sẽ thay đổi và đi đến một trang thái nào đó khiến người chơi rùng mình khi phải quay lại để đối diện với những méo mó khác thường đấy.
Ít khi sử dụng giọng nói, hầu hết câu chuyện được kể thông qua vô số các vật phẩm mà bạn thu thập, đọc và thao tác khi bạn đi qua chính căn nhà của mình qua các thời điểm 1980, 1985 và 1986. Việc giải đố tương đối đơn giản, với những vật phẩm bạn nhặt được sẽ được dùng để giải một câu đố hóc búa cụ thể. Tất cả mọi tương tác đều hướng đến việc sáng tỏ những gì đã xảy ra trong gia đình này. Mỗi ghi chú bạn nhận được có thể sẽ thông báo bối cảnh sau đó, trong khi việc hiểu mối quan hệ gia đình sẽ tiết lộ những nội dung và ý nghĩ từ những đồ vật hết sức bình thường bên cạnh những sự thật phát hiện được trong những khoảnh khắc bất ngờ nhất.
Devotion cung cấp những cơ chế tuy hết sức đơn giản, nhưng chính nó góp phần đưa người chơi chìm đắm vào câu chuyện và khiến chúng ta muốn đi đến kết luận cuối cùng. Vẫn có những “jump scares” kinh dị xảy ra, song cái không khí ngột ngạt được tạo ra qua những âm thanh, âm nhạc đầy ám ảnh và những hình ảnh đầy sức ẩn dụ sẽ đưa người chơi đi qua những kí ức và năm tháng đổ vỡ của gia đình này.
Ca khúc kết thúc tựa game lấy đi nhiều nước mắt của người chơi.
Không giống như nhiều trò chơi kinh dị đương đại, Devotion cũng bỏ qua những phân đoạn hành động lén lút thử - sai hoặc các xung đột đơn lẻ với những con quái vật để gia tăng cảm giác phấn khích. Game chỉ có một cảnh rượt đuổi cuối cùng, song với phần nhạc nền đầy xúc cảm, mọi tâm ý đều rất ngắn gọn và dễ dàng mà không phải ngẫm quá lâu. Với một nhịp độ nhanh chậm thích hợp, game thúc đẩy chúng ta nhanh chóng đi đến phân cảnh cuối cùng và ba tiếng có lẽ là vừa đủ để tận hưởng trọn vẹn những cảm xúc và trải nghiệm của nó.
Devotion có lẽ không mang đến một nỗi sợ hãi cứ thấm nhuần vào mỗi bước đi như ở P.T. hay Amnesia: The Dark Descent, nhưng nỗi kinh hoàng của game sẽ đào sâu vào trong tâm lý cho đến phút cuối cùng. Game là một câu chuyện buồn được kể với những hình ảnh ẩn dụ như con búp bê, ẩn chứa đầy những sự thật phũ phàng và đạt được những sắc thái đặt biệt trong câu chuyện, khiến các tựa game khác phải cố gắng để đạt được cảnh giới này. Mọi thứ Devotion làm là phục vụ cho câu chuyện này và phát triển của các nhân vật; bạn tìm hiểm về cuộc sống mọi người, đồng cảm với hoàn cảnh của họ, cố gắng hiểu được những hành động đó kể cả khi bạn không hoàn toàn đồng ý. Có thể nhà là nơi đầm ấm sự yêu thương, nhưng chính Devotion là một ví dụ của sự ám ảnh trong chính ngôi nhà của mình.